Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Chủ đề: 
CHUYỆN HAY ...
  PreviousNext
# 4551
  07 tháng 07, 2012 23:48  Nguyễn Quốc Bảo viết

Chữ tâm

Có hai nhà sư đang trên đường đi khất thực. Đến một con suối có dòng chảy rất xiết, hai nhà sư nhìn thấy có mộtgái đang định lội qua suối nhưng không dám vì sợ bị nước cuốn đi.
Nhà sư thứ nhất không quan tâm đến lời yêu cầu giúp đỡ củagái và tự mình lội qua suối. Nhà sư thứ hai tiến đến bếgái vào lòng và lội qua suối.gái vô cùng cám ơn nhà sư đã giúp mình và cả hai nhà sư lại tiếp tục con đường của mình.
Đi được một đoạn đường, dường như không chịu nổi nhà sư thứ nhất quay lại trách nhà sư thứ hai :
  • Anh đã tu hành mà vẫn còn tà tâm, vẫn còn ham sắc dục. Sao lại ôm ấp đàn bà con gái như thế?
Nhà sư thứ hai điềm đạm trả lời :
  • Ô hay! Tôi đã bỏta lại bên bờ suối rồi, còn anh vẫn mangta theo cho đến bây giờ sao?
 

Người hàn gắn đức tin

Hai người đàn bà cùng ngồi chờ ngoài một phòng sản nọ. Người đàn bà thứ nhất nói:
  • Tôi mong một đứa con hơn bất cứ điều gì. Nhưng tôi sợ rằng điều đó là không thể.
Người đàn bà thứ hai nói:
  • Trước kia tôi cũng từng nghĩ như chị bây giờ. Rồi mọi chuyện thay đổi. Đó là lý do vì sao tôi đang ngồi đây. Ba tháng nữa tôi sẽ sinh em bé.
  • Chị phải cho tôi biết chị đã làm gì mới được.
  • Tôi đến điều trị ở một người chữa lành đức tin.
  • Tôi cũng thử rồi. Tôi với nhà tôi đến gặp người đó nhưng không có kết quả gì. Gần một năm trời.
Người đàn bà thứ hai nghe đến đây thì nghiêng người sang bảo nhỏ:
  • Lần sau đến một mình thôi.
Đón nhận
 
 
Truyện cổ Trung Hoa kể: Ở miền núi Hô-Phu, có một người đàn bà bán rượu tên là Wong. Một hôm, xuất hiện một vị thiền sư đến trọ ở gần quán. Dù không có tiền, ngài cũng được bà chủ quán tiếp đãi nồng hậu.
Vị thiền sư ở đó khoảng 3 năm. Trước khi cáo từ, ngài đào một cái giếng cạnh quán. Mọi người ngạc nhiên khi một dòng nước trong vắt vọt lên; họ nếm thử thì thấy đó là một loại rượu hảo hạng. Từ đó, bà chủ quán trở nên nổi tiếng và giàu có. Ít lâu sau, vị thiền sư lại ghé ngang quán. Ngài hỏi thăm bà chủ quán về giếng rượu. Bà này than phiền:
  • Rượu tốt nhưng tôi không bao giờ có dư để dự trữ.
Vị thiền sư mỉm cười rồi lẳng lặng viết lên tường:
  • Trời đất thật bao la, nhưng lòng tham của con người còn mênh mông hơn thế. Dù không tốn kém bà chủ vẫn có rượu để bán thế mà vẫn không hài lòng.
Viết xong thiền sư lẳng lặng ra đi và dòng rượu cũng khô cạn. Người đàn bà thay vì biết ơn và ca ngợi lòng đại lượng của trời, bà lại than phiền vì không có nhiều rượu để dự trữ. Đôi khi chúng ta cũng giống như người đàn bà đó: "Được voi đòi tiên". Kinh nghiệm thông thường cho thấy, ít người được thỏa mãn với chính mình. Họ thường sa vào tình trạng "đứng núi này trông núi nọ" và cho rằng mình kém may mắn hơn người khác. Chúng ta thường mang tật so sánh và hay lập lại câu: "Giá tôi được như người này người nọ". Chúng ta quá bận tâm với những ý nghĩ viễn vông, mà quên vui hưởng những ơn phúc hiện tại.
Mỗi người đều được thượng đế ban tặng những món quà riêng biệt, nhưng chúng ta không nhận ra. Chúng ta chỉ muốn có được những thứ mà thượng đế biết rằng chúng không thích hợp với chúng ta. Nếu cho bạn chọn lựa gia đình hạnh phúc, nhưng khó khăn về vật chất với một cuộc sống giàu sang nhưng thiếu tình thương cha mẹ, gia đình tan nát, bạn sẽ chọn cuộc sống nào?