Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcVăn thơ
Chủ đềNhững Câu Chuyện Vui Buồn Chung Quanh Cái Điện Thoại Di Động ( 3 ).
17 tháng 02, 2014 05:47   Cụ Xê ( Xin đừng đọc lái , em buồn lắm ) viết:
          
         @  Bồ nhí gọi cho giám đốc Bá Cảnh hẹn gặp.
                 Giám đốc Bá Cảnh : A lô !.
                 Bồ nhí :  Cục cưng bé nhỏ của anh nè .Em nhớ anh muốn “chớt “ luôn dzậy đó.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Lý Văn Biết.
                 Bồ nhí : Em nói cái này anh đừng có la em nha ?.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Tống Phước Không.
                  Bồ nhí  : Em lỡ làm mất cái điện thoại di động mà anh mới mua cho em tháng trước đó .
                Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Hoàng Trời.
                 Bồ nhí : Mua tặng em cái khác nghen cưng?.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Kiến Chờ.
                 Bồ nhí : Thôi mờ cưng , em năn nỉ anh đó ,mua cho em ngay nha?.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Đào Minh Thôi.
                 Bồ nhí : Anh hôm nay sao vậy? anh còn nhớ em không ?.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Thế Còn.
                 Bồ nhí : Bà xã anh đang ở nhà hả ?.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Huỳnh Ngọc Đúng .
                 Bồ nhí : Anh có yêu em không ?.
                 Giám đốc Bá cảnh : Lê Đình Có.
                 Bồ nhí : Bữa nào cho em đi Spa ở Mũi Né nha?.
                 Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Quang Ừ.
                  Bồ nhí : hôm nay mình gặp nhau nha.
                  Giám đốc Bá Cảnh : La Thu Bận.
                  Bồ nhí : Vậy khi nào gặp hở anh ?.
                    Giám đốc Bá Cảnh : Phạm Đình Mai.
                    Bồ nhí : Sáng hay chiều hở anh ?.
                    Giám đốc Bá Cảnh : Trần Hữu Chiều.
                    Bồ nhí : Mấy giờ anh yêu ?.
                    Giám đốc Bá Cảnh : Trần Kim Bảy.
                     Bồ nhí : Vẫn ở khách sạn cũ hả ?.
                     Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Y Vân ( Vẫn Y Nguyên ).
                      Bồ nhí : Cho em tiền như mọi lần nha?.
                      Giám đốc Bá Cảnh : Vũ Như Cẩn ( Vẫn Như Cũ ).
                      Bồ nhí : À quên ! cho em thêm tiền mua cái đầm mới nghe.
                      Giám đốc Bá Cảnh : Lý Minh Được.
                      Bồ nhí : Anh hứa nha?.
                      Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Kim Hứa.
                      Bồ nhí : Ok,ngày mai buổi chiều , lúc 7 giờ ở khách sạn cũ,em sẽ chiều anh hết mình nha.Hôn anh chụt chụt.
                      Giám đốc Bá Cảnh : Nguyễn Hữu Tốt.
                 Giám đốc Bá Cảnh cúp máy cái rụp rồi vội rút khăn tay trong túi ra lau cái mặt nãy giờ đổ mồ hôi nhễ nhại , xong rồi mới quay qua nói rõ cho bu vợ đang ngồi bên cạnh chăm chú nghe cuộc điện thoại nãy giờ : “ Bực mình ghê nha , có cái danh sách khen thưởng có từng đó người mà lại không nhớ nữa “.

           @     Một buổi tối êm dịu và thơ mộng , xếp Lý Quới đang ngồi xem ti vi với vợ hiền , chợt có tiếng chuông máy reo lên , ngồi cạnh Lý Quới bu vợ hiền chợt lên tiếng hỏi :
                         -  Không biết ai mà gọi vào cái giờ khuya khoắt vậy anh à ?.
                    Nhìn vào máy Lý Quới biết ngay là “ cục cưng “ gọi nhưng không dám bỏ đi ra chỗ khác,  bèn làm gan mở máy và nghe tiếng em thì thầm rằng :
                         - Anh yêu ! sao tháng này em chưa thấy có “ lương “(có kinh) anh 
   ơi,làm sao bi giờ hở anh ?.
               Quay lại thấy vợ hiền đang tò mò xem ai gọi cho Lý Quới ,lấy giọng trầm tĩnh Lý Quới nói oang oang đủ cho vợ hiền nghe :
                           - Đã nói bao nhiêu lần rồi ,buổi tối tôi không giải quyết gì hết , các đồng chí hết sức bình tĩnh , kềm chế và không được manh động , cứ từ từ tập trung chuyên môn để sáng mai tôi giải quyết mọi chuyện êm đẹp, chấm hết.( nói xong là hùng hồn đóng máy lại cái rụp,nhưng trong lòng lại thấp thỏm rên : Chết mẹ tôi rồi ! em chưa có “lương “ thì còn bình tĩnh cái nỗi gì nữa đây ).

          @       Tiếng Sơn lai vang lên trong máy :
                             - A lố à ! em yêu em đang làm gì đó ?.
                      Em út của Sơn Lai ỏn ẻn trả lời :
                              - Em đang ở trong toilet anh yêu.
      Sơn Lai làm bộ ầm ừ :
                               - Anh hổng tin.
Bực mình vì cứ bị theo dõi mọi lúc mọi nơi ,nàng bèn thò tay giật mạnh cái cần xả nước bồn cầu,rồi dí cái điện thoại vào gần đó rồi mới lên tiếng:
                               - Đó ! anh yêu tin chưa ?
                               - Rồi ,rồi ngàn lần xin lỗi em yêu.( kèm theo tiếng cười hề hề của Sơn Lai vang lên trong máy ).
          @    Buổi tối , em Nga rảnh rỗi ngồi nhắn tin cho Sơn Lai :
                                 Anh oi ! em yeu anh,em rat yeu anh.
                   Nhận được tin nhắn , Sơn Lai vội vàng trả lời :
                                 Anh cung vay, rat rat yeu em.
                   Người Nga như sắp vỡ ra vì hạnh phúc đong đầy, Nga muốn họ mãi mãi  là của nhau, nhân lúc này nàng muốn Sơn Lai trả lời ngay điều mà nàng đã từng ấp ủ :

                                 Anh yeu , em yeu anh vay anh co cuoi em khong? ( anh có cưới em không ?).

                   Biết em Nga rất thầm kín và nhút nhát trong chuyện tỏ tình , Sơn Lai đọc ra là : anh có cười em không ? , nên nó vội trả lời ngay :

                                 Không ! anh yeu em, va anh khong co cuoi em dau.

                   Đau khổ khi đọc xong tin nhắn , Nga òa lên khóc như chưa bao giờ được khóc. Và vì thế Sơn Lai và em Nga chưa làm đám cưới với nhau được là vì vậy.

          @         Vợ Giáo Dũng thấy tối rồi mà Giáo Dũng còn chưa về , bèn gọi điện kiểm tra :
                             - Cha nội ! tối rồi mà còn đi đâu vậy cha?.
                    Tiếng Giáo Dũng hơi lè nhè :
                              - Thì anh đang đi công chuyện mờ.
                              - Công chuyện gì mà tôi nghe có tiếng ồn ào và dzô dzô vậy? cha nội lại đi nhậu rồi phải không ?.
                    Giáo Dũng chối bai bải lia lịa :

                              - Đâu có đâu em yêu , cái bàn bên cạnh tụi nó nhậu rồi la dzô dzô chớ đâu phải cái bàn tụi anh đâu, ấy chết cha lộn rồi ,anh chỉ đi ngang qua mà thôi ,anh về liền. ( chết mẹ ! dấu đầu lại lòi cái đuôi ra ).

             @    Một sáng nọ , giáo Dũng đang ngồi uống cà phê cùng với mấy be Taberd,thì chuông điện thoại reo liên hồi , nhìn vào máy giáo Dũng biết là “ diệu cơ “ ( vợ kêu ), vì trong quán hơi ồn nên thuận tay mở loa để nghe cho lớn . Thế là anh em cũng được nghe như sau :
                              -   Anh thấy chưa , nó đang lên thấy không ?.
                    Giọng giáo Dũng rè rè : Em nói cái gì lên?.
                              -   Thì con…cổ phiếu chứ con gì nữa ông nội ?.

                              -    Con nào mà chẳng xuống em, có lên thì phải có xuống chớ , không lẽ cứ đứng thẳng đơ như cây cơ.

                               -     Anh cứ cãi hoài, chỉ có cái con của anh xuống thôi là cái chắc.

                               -      Anh chẳng biết con nào ngon hết á, em định ..chơi con nào thì chỉ cho anh , anh …chơi liền con đó theo ý em liền,anh là dân chơi không sợ mưa rơi mờ.

                               -  Thì biết là vậy rồi,nhưng mà anh xui lắm cơ. Hễ con gì anh đụng vào là xuống ngay hà, còn em dứt khoát , con gì em mà mó tay vào vân vê là cũng lên ngay lập tức,mọi lúc mọi nơi.

                                -     Nãy giờ anh em ngồi nghe lóm cuộc trao đổi của vợ chồng Giáo Dũng, thấy văn chương của gia đình nhà giáo Dũng nghe ghê quá , lại cũng đang thắc mắc cái con ấy là con gì . Bèn xúm nhau lại hỏi thì giáo Dũng mới cho hay , vợ chồng nó đang chơi con..cổ phiếu chứng khoán.Báo hại anh em Taberd 76 nãy giờ cứ nghĩ bậy bạ không đâu. Giáo Dũng ơi là giáo Dũng.

  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết