Mục lục | Tưởng nhớ Thầy Vũ Văn Chính |
Năm lớp 9-6, tôi học Pháp Văn do Frère Zacharie Nguyễn Tấn Kiệt dạy, cứ mỗi sáng vào tiết Pháp Văn đầu giờ, là được nghe Frère bỏ ra 5, 10 phút để giảng triết lý về cuộc sống cho chúng tôi nghe, giọng Frère trầm ấm nên tụi tôi rất thích, và cả lớp thường im lặng ngồi nghe, Frère cũng là thầy phụ trách lớp 9-6 ngày ấy.
Cũng vì tính cách mềm mỏng và thấm đậm những câu chuyện triết lý vào những đầu giờ, nên đến giờ Pháp Văn của Frère, tụi tôi cũng chăm chỉ hơn, không khí lớp học cũng nhẹ nhàng như phong cách thư thái mà Frère đã truyền cho tụi tôi, không như năm ngoái lớp 8-3 giờ Pháp Văn của Frère Algibert Cách, lớp luôn luôn ồn ào và phá phách kinh khủng, đã vậy còn bị phạt ngồi ở lại lớp 2 giờ cuối ngày thứ bảy liên tục, đến nỗi có lần Frère Martial Lê Văn Trí phải đích thân xách roi mây vào lớp thăm hỏi.
Ngoài những tính cách trong lối giảng dạy, Frère còn có một tâm hồn nghệ sĩ khi vào dịp lễ Giáng Sinh năm 1972, Frère tập cho cả lớp bài Silent Night, nhất là bài Mon Beau Sapin mà đến bây giờ mỗi lần Giáng Sinh về, nghe lại bản nhạc này tôi lại nhớ đến Frère, kì lạ thật không thể nào quên được những kỷ niệm nho nhỏ một thời ấy.
Sáng nay nhận được tin Frère qua đời vào ngày 10/5/2010, lòng con lại nhớ đến Frère, đến một người Thầy năm nào, đến những lời giảng dạy cùng với những triết lý vào đời, mà Frère đã truyền cho chúng con ngày ấy, cùng với bản nhạc Mon Beau Sapin năm xưa, mà chắc không bao giờ con quên được Frère ơi.
Con cầu xin linh hồn Frère được an nghỉ vĩnh hằng trong nước Chúa, cũng như trong lòng chúng con lớp 9-6 ngày ấy.