Taberd.org
 Mục lục
Một lần là tởn
Lê Việt Quang

Tôi thuộc loại lớn con trong lớp nên thường được xếp ngồi ở các bàn khu cuối lớp. Năm tôi học lớp Tám 6 (70-71), tôi ngồi ở bàn gần cuối và kế cửa sau, bên cạnh Phạm Công Minh.

Một hôm trong giờ Pháp văn của Thầy Phan Thăng, Minh khều tôi và đẩy qua một tờ giấy tập đã có một dấu thập ghi trước để rủ tôi đánh carô. Thường thì tôi không chơi không phải vì ngoan nhưng vì nhát, nhưng hôm đó không biết ma đưa lối quỷ dẩn đường gì đó mà tôi ghi và đẩy lại cho nó, bàn đầu tôi thua nên nóng máu chơi tiếp qua bàn nửa, tôi thắng lại và qua tới bàn thứ ba, đang bất phân thắng bại thì lớp học sao nghe yên lặng quá. Nhìn lên thì tôi thấy thầy Thăng đã ngưng giảng bài và nhìn về hướng hai đứa tôi. Tôi lật đật lấy cuốn tập che tờ giấy đang chơi carô.

Trời đất ơi, mối nguy hiểm không phải từ thầy Thăng trước lớp mà ngay sau lưng hai đứa, Thầy Nguyễn Văn Hòa Giám thị đã đứng sau lưng hai đứa không biết từ bao giờ. Thầy xách tai lôi hai đứa ra hành lang. Tôi còn nhớ cảnh cả hai thằng rúm người lại và đưa tay che mặt vì các bạn còn nhớ thây Hòa nổi tiếng về món gì rồi mà. May sao hôm đó thầy Hòa không ra tay mà chỉ lôi hai thằng xuống đứng gác cửa phòng Frère Martial Lê Văn Trí cho đến hết ngày hôm đó thôi. Bây giờ tôi vẫn còn nhớ cảm giác hết hồn khi nhìn lại thấy thầy Hòa đang đứng sau lưng.

Bây giờ không biết Minh đã ở phương trời nào và không biết nó còn nhớ chuyện này không ? Và tôi ngồi nghĩ lại lại thấy mình may mắn hơn anh chàng Nguyễn Văn Em nhiều, tội lổi của tụi tôi rỏ ràng mà chưa sao, chẳng bù cho anh ta, đường đường một đấng trưởng lớp lại bị tai nạn nghề nghiệp (xem Học Sinh Xuất Sắc).

Lê Việt Quang - Australia (tháng 1 năm 2010)