Mục lục | Người Thầy Hướng Dẫn Khải Đạo Lê Việt Quang |
Năm 1973, nhà trường thành lập văn phòng Hướng Dẫn Khải Đạo do Thầy Nguyễn Văn Tới phụ trách. Mục đích của văn phòng này là giúp học sinh sắp sửa ra trường có thêm khái niệm trong việc chọn lựa ngành học tương lai và cũng đồng thời giải đáp các thắc mắc của các học sinh về cuộc sống. Văn phòng Khải Đạo đã tổ chức cho học sinh thăm viếng các cơ sở kỹ nghệ như nhà máy bia, hãng dệt, viện Pasteur, v.v. để giúp học sinh có cái nhìn thực tế hơn trong chuyện chọn ngành học cho tương lai. Qua các chương trình đó, tôi có dịp tiếp xúc với Thầy Tới nhiều hơn là qua những giờ học Pháp Văn trên lớp, tôi thấy Thầy rất dể gần gũi và thân thiện với học trò. Sau đó vì phải đối phó với thay đổi của luật Tổng Động Viên, tôi chuẩn bị nhảy bỏ lớp 11 lên thẳng lớp 12. Thế nên tôi đã nhiều lần nhờ Thầy hướng dẫn thêm về chuyện chọn ngành học. Thầy đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong việc định hướng cho việc học hành và giúp tôi tự tin hơn trong năm tôi học lớp 12.
Nhưng rồi mọi việc đã thay đổi vào cuối năm học 75, tôi đã không cần chuẩn bị gì nữa. Việc học không còn là vấn đề chính để lo nghĩ vì cuộc sống hàng ngày còn có những lo toan lớn hơn nhiều. Trong những năm tháng đầy âu lo đó, tôi và vài đứa bạn nữa vẫn giữ liên lạc với Thầy, lúc đó Thầy đã chuyển về trường Thạnh Mỹ Tây. Chúng tôi hay tới nhà Thầy để tâm sự, trao đổi với Thầy về những lo lắng, trăn trở trước những thay đổi quá lớn của cuộc sống của chúng tôi cũng như của chính gia đình Thầy. Thầy đã kể cho chúng tôi nghe những chuyện ngày xưa khi Thầy đi du học với ý muốn vào ngành Ngoại giao hay trở thành thông dịch viên cho Liên Hiệp Quốc của Thầy trước khi về dạy tại Taberd. Những chuyện mà lúc đó chúng tôi tưởng như là chuyện đọc trong sách vì quá xa vời với cuộc sống trước mắt. Thầy còn kể cho chúng tôi nghe về những chuyện thường ngày trong ngôi trường mới để rồi cùng lo lắng cho tương lai. Thầy trò thường nhắc nhau là cố giữ vững niềm tin chờ cho ngày mai tươi sáng hơn, những khó khăn lúc đó chỉ là tạm thời mà thôi. Chúng tôi vẫn nhớ rất nhiều về những lần gặp Thầy trong thời gian này.
Tôi xin cám ơn Thầy về những gì Thầy đã cho chúng tôi: kinh nghiệm sống và tình cảm trong giai đoạn khó khăn. Đối với tôi đó là những điều quý báu nhất mà người Thầy có thể dành cho học trò của mình. Thầy đã không chỉ là người khải đạo nhưng còn là người đi cùng chúng tôi trên những đoạn đường đầy bất trắc đã qua.